Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Ngưu lang ở cùng nhà - Tiết tử

Ngọn đèn mờ nhạt chiếu vào đôi nam nữ đang dây dưa trên giưòng, bầu không khí ái muội vây quanh hai người, rên rỉ nho nhỏ cùng với giọng nói thầm thì đã nói lên hai người đang làm cái gì.
Mạnh Kì Nhi tóc dài xoã rối tung trên gối, thân thể mỏng manh trần trụi với ngọn đèn chiếu rọi xuống người nàng, mười ngón tay thon dài nắm chặt ga trải giường màu trắng, dùng sức cuộn chặt.
Trong mắt của nàng hiện lên một mảng sương mù, nhìn nam nhân chìm trong tình dục trên người mình, “Ngô...... Làm ơn......”  Kats vọng sâu thẳm trong người bị nam nhân trên người khơi dậy, nàng khó có thể nhẫn nại ra tiếng thỉnh cầu, không chịu nổi những đợt tra tấn này.
Nam nhân vừa nghe, trong bóng đêm khoé môi khẽ nhếch lên, ánh sáng nhạt chiếu lên gò má ửng hồng không được tự nhiên của hắn (DaBu: cái này là hồng vì gì các nàng biết rồi đấy, *cười như địa chủ được mùa*), thái dương, cần cổ chảy mồ hôi của hắn.
Môi hắn rời đi lưu luyến ở trên tai của nàng, thưởng thức thân thể trắng nhẵn nhụi của nàng.
Hắn mơn trớn nơi cao nhất của thân hình nàng (uyển vy: cái này mọi người tự hiểu), ôn nhu xoa nắn, hai ngón tay kia trêu ghẹo hai đỉnh nhũ hoa, mà tay kia cũng không nhàn rỗi nhẹ nhàng, chậm chạp yêu thương, mơn trớn đường cong lung linh của nàng…….
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng, chậm chạp lấy lưỡi hôn lênnụ hoa ướt át kia, trong chốc lát khẽ cắn, trong chốc lát hút và làm nữ nhân gợi cảm xinh đẹp dưới thân khẽ kêu ra tiếng.
          “Ngô... A...” Một trận run rẩy nổi lên, Mạnh Kì Nhi buông ra ga giường, bàn bay đặt lên đầu vai của nam nhân, mười ngón tay đâm sâu.
Nam nhân bởi vì của đụng chạm của nàng, thét lớn một tiếng, ngực hắn kịch liệt phập phồng, hơi thở trở nên hỗn độn, tình dục không chỉ có ở trên người nàng thiêu đốt, đã ở hắn trên người tàn sát bừa bãi, điên cuồng gào thét, hắn lập tức giữ lấy nữ nhân bên dưới.
Môi hắn rời khỏi đôi môi đỏ hồng kia, đi vào phần bụng bằng phẳng của nàng rồi liếm cái rốn khêu gợi, chọc nàng không ngừng vặn vẹo.
 “Không... buồn... Rất buồn nha...” Nàng tay nhỏ bé vô lực chống đỡ, nhưng giongj nói mềm nhẹ nói ra giống như là câu dẫn nam nhân.
Hắn kéo tay nàng xuống tiến đến bên môi, ở trong lòng bàn tay non mềm khẽ liếm, một cắn một cây hút. Những ngón tay dài lướt qua môi của nàng, thắt lưng của nàng cùng chân của nàng, giống lông chim nhẹ phẩy, xúc cảm mềm nhẹ bà tay từ kia đủ làm người phát điên.
“Trời ơi! Cầu ngươi...” Mắt nàng nhiễm lệ ướt át, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu, ở hắn trước mắt xoay thắt lưng bãi mông, kia tập gợi cảm cùng hồn nhiên bộ dáng làm cho nam nhân ánh mắt trở nên thâm ảm, hô hấp càng thêm dày đặc.
“Hiện tại dừng lại còn kịp, ngươi muốn ta ngừng sao?” Dục vọng mồ hôi rơi trên gương mặt cũng đầy mồ hôi của nàng, hắn lấy một tia lý tính cuối cùng, khàn khàn hỏi.
Hắn thanh âm rất thấp ách, như là đã lâu chưa từng nói chuyện, hay như là cưỡng chế dục vọng mà trở nên thâm trầm, chỉ là nghe hắn kia như là sấm mê muội dược tiếng nói, Mạnh Kì Nhi liền cảm thấy thân mình nổi lên một trận sự tăng vọt, làm cho nàng không thể át trở muốn hắn xúc động.
Ngừng?
Không, nàng thật vất vả nhắc tới dũng khí làm được tình trạng này, nàng có thể nào làm cho hắn ngừng?
Cắn đỏ tươi phấn môi, nàng ôm lấy hắn gáy tử, hôn lên đôi môi dàymỏng hấp dẫn của hắn, dùng hành động nói cho hắn biết của nàng đáp án.
Nhận được sự nhiệt tình của nàng, hắn không kiềm được gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng cởi bỏ khăn tắm quanh thắt lưng, đè lên thân thể trắng nõn nóng bỏng của nàng vỗ về, hôn, cùng nàng chìm đắm trong buổi đêm xinh đẹp này...
Nhìn tấm lưng lộng lớn tần trụi bên cạnh, Mạnh Kì Nhi chỉ có thể dùng hai chữ “Ngốc trụ” để hình dung tâm tình lúc này.
Mắt nàng mở to, giống như chuông đồng, trừng mắt nhìn nam nam nhân để lưng trần, một hồi lâu sau, mới gian nan quay đầu nhìn về phía đầy đất hỗn độn quần áo, cuối cùng cúi đầu xem kỹ bản thân trần trụi mình đầy hôn ngân.
Mặt trái xoan nháy mắt trắng bệch, bởi vì nàng căn bản nhớ không nổi chính mình vì sao lại không mặc quần áo nằm ở trên giường, mà bên người là một nam tử đang nằm giống nàngtoàn thân trần trụi ? Vì sao đầu óc của nàng lại trống rỗng? Ách, phải nói bởi vì say rượu, nàng đau đầu mãnh liệt, cái gì đều nhớ không được......
Tình huống trước mắt thật sự rất khoa trương, Mạnh Kì Nhi nàng sống hai mươi chín...... Không không không! Là ba mươi năm lần đầu gặp tình cảnh khó sử.
Hai người nam nữ trần như nhộng cùng nằm trên giường, trên sàn quần áo lộn xộn, cùng một vết hồng hồng đỏ đỏ trên người nàng, có thể nói là “chiến tích” đặc sắc tuyệt luân...
Nha! Nàng không cần đoán không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì!
Mạnh Kì Nhi bất lực hai tay ôm đầu, đem một đầu tóc xoăn trảo càng thêm hỗn độn, sau một lúc lâu, đôi mắt trong suốt lại vụng trộm nhớ tới nam nhân vẫn ngủ say như trước trên giường. Nàng hít sâu một hơi, phi thường nhẹ, thật cẩn thận nhìn thân hình của hắn.
Ít nhất nàng muốn làm rõ ràng mình cùng ai một đêm đêm xuân đi! Tuy rằng nàng thực sợ hãi, nhưng là có chút chờ mong thấy này sắp đối mặt gương mặt.
Nàng không phải chú trọng bên ngoài, nhưng là...... Nếu...... Nếu là có thể...... Vừa vặn là cái siêu cấp lớn soái ca, có lẽ nàng có thể thoáng hồi tưởng khởi đêm qua chuyện đã xảy ra, mà không phải càng lâm vào vực sâu hối hận bất lực.
Ánh mặt trời chiếu vào nửa bên mặt của hắn, chậm rãi rơi vào nàng đáy mắt, sau khi nhìn rõ dung mạo của hắn, nàng sợ tới mức há to miệng.
Không phải bởi vì hắn xấu xí khó nhìn, mà là hoàn toàn tương phản, hắn hình dáng thâm thúy, tuấn mi tuyệt đẹp, đôi môi phong tình hẹp dài tuấn dật, đôi mát đen sáng rực đầy hứng thú...
Mạnh Kì Nhi mạnh thở dốc vì kinh ngạc, kinh ngạc vạn phần, nàng không dự đoán được nam nhân nhưng lại sẽ là tỉnh.
Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân làm cho nàng kinh ngạc, nàng cảm thấy kinh ngạc là vì đôi mắt đen say lòng người này làm cho nàng muốn quên đều không thể quên được, “Là ngươi!Quan lý nam quan hệ xã hội.”

Không có nhận xét nào: